Ba mẹ hay mắng chúng ta là có tý đồ, để ở đâu cũng không nhớ, đầu óc cứ bay đâu đâu, tâm hồn tha thẩn trên mây, nhưng mà chính họ nhiều khi cũng "đãng trí" lắm. Cứ tự hỏi không biết họ có nhớ là họ có một đứa con như mình không nữa. Nhà có 2 anh em mà lần nào gọi cũng nhầm tên của nhau, mỗi khi đi họp phụ huynh là đến cổng trường gọi điện cho con hỏi con học lớp mấy, ngồi với bạn bè kể thao thao bất tuyệt về con mình nhưng khi hỏi nó học lớp nào thì chỉ biết cười thôi... Hàng trăm hàng nghìn tình huống khiến chúng ta cứ nghĩ mình đã bị "lãng quên".