Trong tiểu thuyết Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung, hầu hết độc giả đều đồng lòng phong cho Mã Phu Nhân (Khang Mẫn) danh hiệu "người đàn bà độc ác nhất" vì sự xảo quyệt, lẳng lơ và tàn nhẫn đã đẩy Kiều Phong vào bi kịch.

Tuy nhiên, nếu xét ở góc độ phẩm chất nội tại, chiều sâu bi kịch tâm lý và sự hủy diệt chính bản thân mình, người phụ nữ thực sự "đáng sợ" nhất lại là Vương Ngữ Yên, "thần tiên tỷ tỷ" mà Đoàn Dự tôn thờ. Sự đáng sợ của Vương Ngữ Yên không đến từ ác độc, mà đến từ một lỗi sai trí tuệ cảm xúc mang tính hủy diệt, trở thành bài học cảnh tỉnh cho mọi mối quan hệ hiện đại.

Người đàn bà đáng sợ nhất Thiên Long Bát Bộ- Ảnh 1.

Vương Ngữ Yên

Vương Ngữ Yên là báu vật của Mạn Đà Sơn Trang. Nàng thuộc làu hàng trăm bộ võ công, từ Lục Mạch Thần Kiếm đến Đấu Chuyển Tinh Di. Chỉ cần nhìn thoáng qua, nàng có thể đoán trước chiêu thức, chỉ điểm yếu huyệt, hóa giải tuyệt kỹ của cao thủ. Đoàn Dự từng kinh ngạc khi nàng phân tích Lăng Ba Vi Bộ của chàng chỉ trong vài câu.

Nhưng chính trí tuệ này lại trở thành gông cùm khi đối diện với tình yêu và cuộc sống. Nàng dùng toàn bộ tài năng để phục vụ giấc mộng khôi phục nước Yên của Mộ Dung Phục, biến mình thành công cụ sống thay vì một con người độc lập. Nàng hiểu rõ từng đường kiếm, nhưng không hiểu tại sao mình lại cam tâm làm nền cho tham vọng của người khác.

Mộ Dung Phục không yêu Vương Ngữ Yên. Với chàng, nàng chỉ là món trang sức đẹp đẽ và công cụ võ học hữu dụng. Chàng sẵn sàng bỏ mặc nàng trong hang động, dùng nàng làm mồi nhử, thậm chí tính toán trao đổi nàng để đổi lấy lợi ích chính trị. Nhưng Vương Ngữ Yên vẫn cố chấp bám víu.

Nàng không phải không thấy. Nàng thấy rõ sự lạnh lùng, thấy mình bị xem thường, nhưng không thể buông tay. Đó không còn là tình yêu, mà là sự phụ thuộc tâm lý. Nàng sợ mất đi "ý nghĩa sống" mà mình đã tự gán cho Mộ Dung Phục. Ngay cả khi chàng điên dại, nàng vẫn ở lại chăm sóc, không phải vì tình mà vì không còn biết sống cho ai ngoài chàng.

Đoàn Dự yêu Vương Ngữ Yên từ cái nhìn đầu tiên, không phải vì nhan sắc, mà vì nàng giống hệt bức tượng tiên nữ trong hang Vô Lượng Sơn - biểu tượng của cái đẹp lý tưởng, thuần khiết, nhưng không có hơi thở con người. Tình yêu của chàng là chân thành, hy sinh, thậm chí đánh đổi mạng sống.

Người đàn bà đáng sợ nhất Thiên Long Bát Bộ- Ảnh 2.

Đoàn Dự coi Vương Ngữ Yên như "thần tiên tỷ tỷ"

Nhưng Vương Ngữ Yên không cảm nhận được. Nàng nhìn Đoàn Dự như nhìn một quyển bí kíp, hữu dụng, nhưng không liên quan đến trái tim mình. Trong bản sửa đổi cuối, Kim Dung để Đoàn Dự tỉnh ngộ: "Ta yêu bức tượng, chứ không phải con người". Còn Vương Ngữ Yên, khi được tự do, lại tự nguyện quay về bên Mộ Dung Phục điên dại.

Tại sao? Vì nỗi đau quen thuộc an toàn hơn hạnh phúc xa lạ. Nàng tình nguyện ôm lấy bi kịch đã định hình bản thân, còn hơn đối diện với một tương lai phải tự xây dựng.

Vương Ngữ Yên không giết người, không hại ai. Nhưng nàng tự giết chết chính tương lai của mình bằng sự thiếu EQ cơ bản nhất, đó là không biết yêu thương và tôn trọng bản thân. Nàng là minh chứng sống cho việc IQ cao không cứu được một trái tim lạc lối.

Trong cuộc sống hiện đại, có biết bao "Vương Ngữ Yên" thông minh, tài năng, nhưng mãi chạy theo người không xứng đáng, bỏ qua những người trân trọng mình, và tự nhốt mình trong vòng tròn ám ảnh. Họ không đáng trách, họ chỉ đáng thương và đáng để chúng ta nhìn vào như một tấm gương.

Trí tuệ chỉ có giá trị khi biết dùng để hiểu mình trước khi hiểu người. Nếu không, dù có thông tuệ đến đâu, bạn vẫn có thể trở thành nô lệ của chính trái tim mình.

Theo: https://kenh14.vn/nguoi-dan-ba-dang-so-nhat-thien-long-bat-bo-215251030201745637.chn